Khi chúng ta càng hiểu được sâu sắc giá trị của mình trong Chúa, chúng ta sẽ càng học hỏi để được biến đổi mỗi ngày.
Thái độ của lòng biết ơn là một phẩm chất cần có để giá trị của chúng ta không bị hoen ố khi đối diện với thực trạng đời này.
Có ai trong chúng ta đã từng bày tỏ lòng biết ơn đối với ân nhân của mình?
Bạn cảm nhận như thế nào khi thể hiện lòng biết ơn đó?
Có ai trong chúng ta đã không bày tỏ lòng biết ơn đối với người từng giúp đỡ mình và kinh nghiệm sự ray rứt khó chịu trong lòng?
Mỗi một chúng ta đều được Đức Chúa Trời ban cho lương tâm trong lòng. Qua đó, Chúa nhắc nhở chúng ta những điều nên làm và những điều nên tránh. Tuy nhiên, có nhiều người để mặc cho những hành động hay thái độ nào đó diễn ra thường xuyên, thậm chí đó là những việc không tốt. Cho dù lương tâm lên tiếng nhưng họ không cân nhắc để điều chỉnh, dẫn đến lương tâm đó cũng trở nên chai lì, yếu đuối; không còn nhạy bén với sự hướng dẫn của Đức Chúa Trời.
Để lương tâm mình trở nên một người bạn đồng hành khắng khít, luôn kề vai sát cánh, chúng ta cần rèn luyện cách lắng nghe lương tâm nhắc nhở kết hợp với lẽ thật trong Lời của Chúa.
Thái độ về lòng biết ơn cũng cần được nhắc nhở thường xuyên trong đời sống cá nhân mỗi chúng ta. Qua đó, mỗi ngày chúng ta luôn tìm thấy những điều tuyệt vời mà Đức Chúa Trời ban cho để dâng lời cảm tạ Ngài.
Khi nghe đến lòng biết ơn, nhiều người cảm thấy đó là điều gì to tác, lớn lao như mua được nhà đẹp hay được chữa lành khỏi căn bệnh nan y,… Tuy nhiên, những điều nhỏ bé cũng quan trọng không kém và chúng ta hãy học cách để cảm tạ Chúa từ những điều bình thường trong cuộc sống.
Ví dụ chúng ta hãy cảm tạ Chúa mỗi ngày khi thức dậy, cảm tạ Chúa vì công việc Ngài ban cho, cảm tạ Chúa vì sức khoẻ, cảm tạ Chúa vì sự no đủ mỗi ngày, cảm tạ Chúa vì phương tiện đi lại của chúng ta, và nhiều điều khác nữa.
Khi chúng ta có lòng biết ơn Chúa, chúng ta sẽ thay đổi cách nhìn nhận với hoàn cảnh của chúng ta. Khi đó, những điều mà chúng ta cảm thấy không hài lòng sẽ trở thành món quà mà chúng ta được nhận lãnh.
Mỗi một chúng ta cần phải học cách để nói với tấm lòng mình rằng hãy biết ơn Chúa mỗi ngày vì điều này, vì điều kia. Hãy rèn luyện lương tâm và tấm lòng chúng ta để mỗi giá trị chúng ta càng được biểu lộ rõ ràng hơn nữa!
Như Lời Chúa trong Thi-Thiên 103: 1-2 có chép rằng:
1Hỡi linh hồn ta, hãy chúc tụng Đức Giê-hô-va!
Mọi điều gì ở trong ta,
Hãy ca ngợi danh thánh của Ngài!
2Hỡi linh hồn ta, hãy chúc tụng Đức Giê-hô-va,
Chớ quên các ân huệ của Ngài.
Hãy nói với linh hồn chúng ta điều đó, hãy dặn lòng rằng phải chúc tụng Chúa, phải ca ngợi Chúa, và đặc biệt, chớ quên các ân huệ của Ngài!
Chúng ta hãy cùng tìm hiểu xem lòng biết ơn sẽ kéo chúng ta về điều gì.
Trong cuộc sống, sẽ có những lúc chúng ta gặp phải nan đề, thách thức. Mặc dầu ai cũng muốn cuộc sống mình được suôn sẻ, dễ dàng. Trên thực tế, không ai là không trải qua khó khăn cả.
Nhưng có nhiều người khi gặp bế tắc, khủng hoảng và kinh nghiệm được sự giúp đỡ của người khác. Thông thường, họ sẽ bày tỏ lòng biết ơn sâu sắc với người đã giúp đỡ mình. Điều đó cũng tạo nên sợi dây liên kết giữa người đó với người đã giúp đỡ họ.
Khi chúng ta biết ơn Chúa về những điều Ngài đã làm cho chúng ta cũng vậy! Thái độ đó sẽ giúp chúng ta có được một mối liên hệ mật thiết với Ngài, hay nói cách khác, nó sẽ giúp chúng ta gần gũi Ngài hơn!
Hãy xem câu chuyện Chúa Jesus chữa lành những người phong hủi trong phân đoạn
Lu-ca 17: 11-19
11Trên đường đến thành Giê-ru-sa-lem, Đức Chúa Jêsus đi qua ranh giới giữa miền Sa-ma-ri và Ga-li-lê. 12Khi vào một làng kia, có mười người phong hủi đến đón Ngài. Họ đứng đằng xa 13và kêu lớn: “Lạy Jêsus, lạy Thầy, xin thương xót chúng con!” 14Khi thấy họ, Ngài phán: “Hãy đi trình diện với các thầy tế lễ.” Khi họ đang đi thì phong hủi được sạch.15Có một người trong họ thấy mình đã được chữa lành liền trở lại, lớn tiếng tôn vinh Đức Chúa Trời, 16và đến phủ phục dưới chân Đức Chúa Jêsus mà tạ ơn Ngài. Người đó là người Sa-ma-ri. 17Đức Chúa Jêsus phán: “Không phải mười người đều được sạch cả sao? Còn chín người kia ở đâu? 18Chẳng ai trở lại tôn vinh Đức Chúa Trời ngoại trừ người ngoại quốc nầy sao?” 19Rồi Ngài phán với anh ấy: “Hãy đứng dậy và đi, đức tin con đã chữa lành con!”
Chúng ta thấy, khi một người thực sự có thái độ biết ơn Chúa, họ sẽ chạy đến với Ngài để tạ ơn Chúa và để thờ phượng Ngài. Chúng ta muốn được gần gũi Chúa hơn.
Mặc dầu mười người được chữa lành, nhưng chỉ một người thực sự bày tỏ lòng biết ơn đối với Chúa! Mặc dầu phần lớn họ là những người Do Thái, là những người mà Chúa Jesus cưu mang (xem thêm phần 2 - Huyết thống thuộc linh), nhưng chỉ có một người ngoại quốc là bày tỏ lòng biết ơn đối với Chúa.
Điều này thật đáng buồn vì có những người không nhận biết được giá trị của mình trong Chúa. Họ không thấy rằng Chúa đến vì cớ họ và họ cũng mau quên ân huệ Chúa đã làm cho họ.
Có phải là để chúng ta tự hào vào chính bản thân mình? Không hề như vậy!
Đức Chúa Trời làm những việc tốt lành trên cuộc đời chúng ta để chúng ta chạy đến với Ngài, để tôn cao Ngài, đầu phục và thờ phượng Ngài. Mục tiêu cao cả hơn nữa là để Chúa sử dụng chúng ta cho Vương Quốc của Ngài!
Một điều đáng buồn diễn ra ở rất nhiều người đó là khi họ nhận được ân huệ của Đức Chúa Trời, họ dễ dàng quên đi những ân huệ đó, họ không tỏ lòng biết ơn Chúa, họ không chạy đến tìm kiếm Ngài mà vẫn tìm kiếm những điều của đời này. Có những người được Chúa chữa lành khi họ mở lòng kêu cầu, nhưng sau đó khi được lành thì không hề cảm tạ Chúa, không hề tìm kiếm Ngài. Có người kia khi con cái hư hỏng không dạy được, chúng nó làm những chuyện đồi bại và khi Chúa giải cứu chúng nó ra khỏi tình trạng đó, họ cũng không tỏ lòng biết ơn đối với Chúa và cũng không thờ phượng Ngài. Kết quả sau cùng là con cái họ lại rơi vào tình trạng đồi bại còn tệ hại hơn nữa…
Tất cả những việc tốt đẹp trong cuộc đời chúng ta là do Đức Chúa Trời ban cho, dù trực tiếp hay gián tiếp. Chúa là Đấng ban phước cho chúng ta. Chúng ta cần nhận biết và bày tỏ lòng biết ơn về những ơn lành đó.
Lời Chúa bày tỏ trong Gia-cơ 1:17 thế này
17Mọi ơn lành tốt đẹp và tặng phẩm toàn hảo đều đến từ thiên thượng, được ban xuống từ Cha của sự sáng; trong Ngài không có sự thay đổi, cũng chẳng có bóng của sự chuyển dịch.
Chúng ta thấy, tất cả những việc tốt đẹp của chúng ta trong các mối quan hệ, hoàn cảnh đều đến từ Cha ban cho.
Có nhiều người cho rằng, những điều họ có được là bởi tài năng, bởi chính sức họ làm ra. Họ tập trung vào bản thân mà ca ngợi, tôn vinh chính mình.
Tuy nhiên, chúng ta là những người tin Chúa, chúng ta không nên có thái độ như vậy. Điều đúng đắn mà chúng ta cần phải làm là biết ơn Ngài, cảm tạ và thờ phượng Ngài. Đồng thời, chúng ta cần có thái độ khiêm nhường, hạ mình và nhận biết rằng Chúa là Đấng đằng sau tất cả những sự phước hạnh đó.
Khi có được thái độ như vậy trong đời sống mình, Ngài sẽ tiếp tục ban phước thêm cho chúng ta, gia tăng thêm ơn của Ngài cho chúng ta. Đó là sự thật, bởi Lời Chúa có chép: Ngài chống cự kẻ kiêu ngạo, nhưng Ngài ban ơn cho người khiêm nhường (Gia-cơ 4:6)
Có nhiều người đến với Chúa và kinh nghiệm được sự tốt lành của Chúa làm cho họ. Nhưng khi gặp vấn đề nan giải hơn thì họ lại cho rằng nan đề này quá khó và không còn nhờ cậy Chúa. Kết quả là họ chạy theo những ý tưởng riêng của mình.
Để tránh suy nghĩ sai trật đó, hãy xem câu chuyện về vua Đa-vít để nhìn nhận đúng đắn.
Trong bối cảnh dân Phi-li-tin tấn công dân Do Thái, phía quân đội Phi-li-tin có một chiến sĩ dũng mãnh nhất tên Gô-li-át. Hắn được miêu tả là có sức mạnh phi thường cùng với cơ thể khổng lồ (cao khoảng 3m). Không một ai trong quân Do Thái dám ra mặt chạm trán với người này dù bị hắn buông lời hạ nhục, châm biếm. Nhưng có một cậu thiếu niên chăn cừu tên Đa-vít trong lúc mang thức ăn cho các anh mình trong đội quân theo lời cha sai bảo đã dũng cảm đến với Vua Sau-lơ xin đi đánh Gô-li-át. Sự can đảm mà Đa-vít có được là bởi ông có một đức tin lớn lao nơi Đức Chúa Trời: “Đức Giê-hô-va đã giải cứu con khỏi vuốt sư tử và gấu, thì Ngài cũng sẽ giải cứu con khỏi tay tên Phi-li-tin kia. (1 Sa-mu-ên 17:37)
Chúa đã làm những việc tốt lành trên đời sống chúng ta thì Ngài sẽ tiếp tục làm những việc hơn thế nữa. Đừng hạn chế quyền năng của Chúa bởi những suy nghĩ của thế gian mà hãy cậy dựa hoàn toàn vào Ngài. Qua đó, những ơn lành, những cánh của vô hạn bởi năng quyền của Chúa sẽ được mở ra cho chúng ta.
Khi nan đề của bạn trở nên lớn hơn, khi con sóng của bạn trở nên dữ dội hơn, hãy biết rằng Đức Chúa Trời đang trang bị và huấn luyện bạn để mang bạn đến một nơi cao hơn nữa với Ngài. Qua đó, bạn sẽ được Đức Chúa Trời sử dụng nhiều hơn cho Vương Quốc Ngài.
Đây là điều cực kỳ quan trọng đối với mỗi người tin Chúa, sự càm ràm về hoàn cảnh và sự tiêu cực trong suy nghĩ sẽ cướp mất những lời hứa của Đức Chúa Trời trên cuộc đời mỗi một chúng ta
Nếu không cẩn thận, chúng ta cũng dễ bị tác động bởi những sự tiêu cực đó.
Nhiều lúc chúng ta rất dễ bị suy nghĩ tiêu cực về mọi thứ xung quanh chúng ta. Những suy nghĩ xấu về điều kiện sinh sống như nhà cửa chật hẹp, công việc làm lương thấp, v..v…
Dân Do Thái trước khi được tự do, họ đã bị áp bức, bóc lột dưới ách nô lệ của dân Ai Cập. Không chịu nổi cảnh đó, họ đã than khóc, kêu cầu với Đức Chúa Trời. Chúa đã đáp lời họ qua sự sai phái của Ngài trên Môi-se là người được Đức Chúa Trời chọn. Chúa đã thực hiện những quyền năng lớn lao, những đại nạn khủng khiếp trên dân Ai Cập để giải cứu dân Do Thái. Đồng thời, Chúa cũng thử thách họ. Sau khi họ được giải thoát, Chúa hứa ban cho họ một vùng đất tuyệt đẹp. Vùng đất đó chỉ mất 40 ngày để đến nhưng chỉ mới vài ngày, họ đã không chịu nổi hoàn cảnh đi đường. Họ phàn nàn, trách móc với Môi-se, thậm chí với Chúa vì họ thiếu nước, họ muốn ăn thịt như khi còn là nô lệ ở Ai Cập. Họ quên đi Chúa đã ban nước từ đá, ban mana từ trời cho họ như thế nào. Sự tiêu cực của dân Do Thái làm cho Đức Chúa Trời nổi giận. Hậu quả là thay vì dân Do Thái chỉ phải đi 40 ngày mà trở thành 40 năm lang thang trong hoang mạc.
Những người Do Thái sống chiều theo xác thịt quá nhiều. Nhu cầu về xác thịt của họ quá cao khiến cho nhu cầu tâm linh của họ bị lấn át. Điều đó dẫn đến việc họ ngày càng trở nên tiêu cực.
Các bạn thân mến, chúng ta đừng nên như vậy!
Khi chúng ta có sự suy nghĩ tiêu cực trong tâm trí, cho dù đó là vì hoàn cảnh hiện tại hay là vì những lời hứa của Chúa chưa được thực hiện thì chúng ta đang bày tỏ sự quên đi những ân huệ của Đức Chúa Trời trên đời sống chúng ta.
Hãy nói không với sự tiêu cực và những lời phàn nàn. Dẹp bỏ đi những sự ham muốn dục vọng xác thịt đời này. Vì khi ham muốn những điều của đời này như giàu sang, địa vị mà không đoạt được nó sẽ khiến tâm trí chúng ta dễ dàng trở nên thủ đoạn, xấu xa, và xa lánh Đức Chúa Trời.
Lời Chúa trong Thi-thiên 34:18-19 có chép
18CHÚA ở gần những người có tấm lòng tan vỡ;
Ngài cứu giúp những ai bị tan nát tâm linh.
19Tuy người ngay lành gặp lắm điều rắc rối,
Nhưng CHÚA giải cứu người ấy ra khỏi tất cả.
Kinh Thánh đã xác chứng rằng Chúa sẽ giải cứu chúng ta ra khỏi tất cả những điều rắc rối.
Vì vậy, khi ở trong sự khó khăn thử thách, chúng ta hãy vững lòng đặt sự tin tưởng nơi Chúa; hãy yên nghỉ trong Ngài để không có lời rủa xả nào ra từ miệng chúng ta. Ngược lại, khi chúng ta nhận biết rằng Chúa sẽ giải cứu chúng ta, Ngài sẽ giúp đỡ chúng ta, lòng và trí chúng ta sẽ không còn suy nghĩ tiêu cực, khó chịu nhưng đầy tràn sự vui mừng, tin cậy Chúa.
Phục truyền 31:6b
Ngài chẳng lìa khỏi anh em, chẳng từ bỏ anh em đâu!”
Cho dù chúng ta rơi vào tình trạng nguy khốn như thế nào đi nữa, Chúa sẽ không lìa bỏ chúng ta. Chúa cũng không để chúng ta gánh vác một mình. Nhưng trên hết mọi sự, Chúa ao ước chúng ta chạy đến với Ngài thay vì chịu đựng một mình. Không những thế, hãy luôn luôn bày tỏ sự biết ơn Chúa trong tất cả mọi hoàn cảnh của chúng ta để chúng ta không có chỗ cho sự tiêu cực, phàn nàn trong lòng mình.
3. Lòng biết ơn kéo linh hồn người khác đến với Chúa
Lời Chúa có chép rằng: chúng ta sẽ vượt qua nhờ huyết của chiên con và nhờ lời chứng của các thánh đồ (Khải huyền 12:11a)
Chúng ta đã biết huyết Chúa Jesus rất quý giá, huyết báu ấy đã đỗ ra để chúng ta được tha tội. Dầu vậy, ít người nhận biết rằng lời chứng của mỗi một người tin Chúa cũng đáng giá vô cùng.
Khi chúng ta bước đi trong Chúa, kinh nghiệm sự ban phước và tình yêu thương của Chúa, đồng thời, chúng ta luôn bày tỏ thái độ biết ơn những điều đó với những người xung quanh.
Những lời chứng đó có thể dễ dàng tìm thấy trong đời sống hằng ngày:
-Cảm tạ Chúa đã cung ứng cái này, cái kia.
-Cảm tạ Chúa đã chữa lành bệnh tật.
-Cảm tạ Chúa đã ban sức hoàn thành công việc.
-Cảm tạ Chúa đã biến đổi chính mình.
-…
Thái độ biết ơn ấy chính là lời chứng năng quyền để kéo linh hồn người khác đến với Chúa. Hay nói cách khác, đời sống tin kính của chúng ta sẽ ảnh hưởng tốt về Danh Chúa cho người khác.
Vì vậy, đừng bao giờ xem nhẹ câu chuyện của mình, dĩ nhiên không phải là để tập trung vào bản thân mình, nhưng hãy sử dụng lời chứng chính cuộc đời mình với thái độ biết ơn Chúa mà chinh phục linh hồn của những người hư mất về với Chúa.
Tiến sĩ thần học, nhà truyền giảng Tin Lành D.L. Moody đã kể câu chuyện về nước mắt của người cầu thay cho ông:
Khi ông còn là một thiếu niên, mặc dầu ông học về Lời Chúa vì tò mò nhưng ông chưa thực sự có mối quan hệ với Chúa. Một ngày kia, người dạy Lời Chúa cho ông đến với ông và nói: “Tôi đã nhiều lần cầu nguyện cho bạn, thậm chí tôi đã đổ rất nhiều nước mắt cho bạn. Vì khi nhìn đời sống bạn, tôi ao ước Chúa cứu lấy bạn, giúp cho bạn thoát ra khỏi những nan đề, những sự gian ác, tội lỗi trong cuộc đời bạn”.
Khi kể lại câu chuyện ấy, tiến sĩ cảm thấy biết ơn về người thầy đã dạy Lời Chúa, đã khóc, đã cầu thay cho ông.
Là những người tin Chúa, chúng ta hãy biết ơn Chúa về những việc lớn Chúa làm qua các tôi tớ Chúa, qua những người tin Chúa trước chúng ta. Họ đã cầu thay cho chúng ta, nước mắt họ đã đỗ ra cho tội lỗi của chúng ta hầu Chúa cứu rỗi linh hồn chúng ta.
Để thể hiện lòng biết ơn đó, chúng ta sẽ không ngừng ngợi ca Chúa, làm chứng về danh Chúa cho người khác, gia đình, người thân, bạn bè xung quanh chúng ta để họ cũng kinh nghiệm Chúa và được sự cứu rỗi linh hồn như chúng ta.
Một ai đó ngoài kia đang cần có lời chứng của bạn, đang cần sự dốc lòng cầu thay của bạn để linh hồn của họ được kéo về với Chúa. Vì vậy, bạn hãy sử dụng chính lời chứng về cuộc đời của mình cho họ. Không cần bạn phải là người bước đi trong Chúa lâu năm hay là một nhà truyền giáo để bước ra làm chứng. Vì mỗi một lời chứng của bạn cho Danh Chúa là lời quyền năng mà Chúa sẽ sử dụng để chinh phục linh hồn những người hư mất xung quanh bạn.
Tuy nhiên, chúng ta sẽ không thể làm được điều đó nếu như lúc nào chúng ta cũng phàn nàn, tiêu cực. Chúng ta chỉ làm được khi chúng ta có một lối sống biết ơn Chúa, thờ phượng Chúa, tin cậy Chúa trong mọi sự. Vì khi đó, đời sống chúng ta như là một viên ngọc quý đang phát sáng cho người khác thấy mà nhận biết sự vinh hiển của Đức Chúa Trời.
Có một người đàn ông kia là một nhà diễn giả, ca sĩ Cơ Đốc. Ông mắc một chứng bệnh hiếm gặp tên Alopecia Areata, căn bệnh khiến ông từ nhỏ đã rụng hết tóc. Tuy nhiên, ông vẫn chịu được điều này, với ông nó không sao cả. Nhưng ông thấy nặng lòng về con gái mình vì cô bé khi 4 tuổi cũng bị rụng hết tóc như ông do di truyền. Khi cô bé ngày càng lớn lên, ông càng thấy xót cho cho con gái mình vì là phận nữ nhi sẽ rất ảnh hưởng đến ngoại hình khi không có tóc. Cô bé gặp rất nhiều rắc rối với đầu tóc mình, cô bị bạn bè chê bai, châm chọc dẫn đến lúc nào cô cũng cảm thấy tự ti với người khác. Mặc dù trong nghịch cảnh với thân thể mình, với hoàn cảnh xót xa của con gái nhưng ông vẫn hết lòng ca ngợi Chúa, chia sẻ khắp nơi về tình yêu thương mà Chúa đã làm trên cuộc đời mình. Khi được lớn lên trong môi trường như vậy, con gái ông cũng được kinh nghiệm Chúa cách cá nhân và trở nên một người yêu mến Chúa. Hiện nay, cô bé đã 14 tuổi, cô vẫn vui vẻ, vẫn yêu mến Chúa và hát ca khen, thờ phượng Chúa. Một lần khi mà ông ấy chia sẻ ông vẫn thấy thương tiếc cho con gái mình vì không có tóc. Cô bé đã bày tỏ rằng đó chẳng là gì với cô vì cô đã có Chúa. Cô thấy biết ơn Chúa vì đã ban cho cô ba mẹ là người yêu mến Chúa, cô biết ơn vì mình có sức khỏe để thờ phượng Ngài. Những sợi tóc đó không còn quan trọng gì với cuộc đời cô.
Một cô bé 14 tuổi đã tuyên xưng những điều tốt lành mà Chúa làm cho cô.
Chúng ta cũng hãy làm như vậy, hãy biết ơn Chúa vì những việc Chúa làm trên cuộc đời chúng ta. Sẽ có những khía cạnh trong đời sống chúng ta bị khiếm khuyết, thiếu hụt, nhưng khi chúng ta có mối quan hệ sâu sắc với Chúa, với thái độ biết ơn Ngài trong mọi sự thì chúng ta chắc chắn sẽ cảm thấy mình được đầy đủ trọn vẹn và vui thoả vô cùng.
Hãy xem trong Cô-lô-sê 2:6-7
6Vậy, anh em đã tiếp nhận Đấng Christ Jêsus là Chúa thể nào thì hãy bước đi trong Ngài thể ấy; 7hãy đâm rễ, lập nền trong Ngài; hãy mạnh mẽ trong đức tin như anh em đã được dạy dỗ, và càng gia tăng trong sự cảm tạ.
Lời Chúa khích lệ chúng ta bước đi trong Chúa, hãy đâm rễ, lập nền trong Ngài, hãy mạnh mẽ trong đức tin và gia tăng tấm lòng biết ơn. Khi đó, đời sống chúng ta là một công cụ đắc lực để Chúa cứu rỗi linh hồn những người hư mất.
Biên tập
Tran Thanh Duy